Hạ viện Italia
Hạ viện Italia

Hạ viện Italia

Viện Dân biểu (tiếng Ý: Camera dei deputati) là cơ quan trong lưỡng viện Nghị viện Italy (cơ quan khác là Thượng viện Cộng hòa). Hai viện tạo thành một hệ thống lưỡng viện, thực hiện các chức năng giống nhau, nhưng có công tác hoạt động riêng biệt với nhau. Căn cứ điều 56 của Hiến pháp Italia, Viện Dân biểu có 630 ghế, trong đó có 618 người được bầu từ các khu vực bầu cử của Ý và 12 người từ các công dân Ý sống ở nước ngoài. Đai biểu được gọi tôn kính (tiếng Ý: Onorevole)[1] và họp tại Palazzo Montecitorio. Viện và Nghị viện, hệ thống nghị viện của Cộng hòa Italia và dưới Vương quốc Ý trước đây là sự tiếp nối các truyền thống và quy định của Nghị viện và Viện Dân biểu được thành lập dưới thời Vua Charles Albert (1798–1849), trong cuộc Cách mạng năm 1848, và Victor Emmanuel II (1820–1878) của Vương quốc Sardinia-Piedmont lãnh đạo phong trào "phong tràoRisorgimento Thống nhất Ý" trong những năm 1850 và 1860, dưới sự lãnh đạo Thủ tướng Bá tước Camillo Benso xứ Cavour ("Bá tước Cavour").